Thursday, November 17, 2011

Wednesday, November 16, 2011

May mà có em (truyện dài)

Rating:★★★★★
Category:Books
Genre: Entertainment
Author:Nguyễn Ngọc Ngạn

Thursday, November 10, 2011

Tản mạn đêm mùa thu



Đêm cuối mùa thu nằm nghe tiếng lá rơi cạnh hiên nhà, nơi khung cửa sổ mơ màng tiếng gió cũng theo về. Âm thanh của gió hoà lẫn khúc nhạc tấu bay bổng vẫn đang vọng ra từ chiếc computer tạo nên một không gian kỳ ảo giữa căn phòng mờ ánh đèn vàng. Không biết từ lúc nào, tôi thiếp đi giữa vùng âm thanh ánh sáng miên man ấy, nửa tỉnh nửa mê chơi vơi bềnh bồng...

Tôi đang đi về giữa trời Sài Gòn, đi trong sớm bình minh nắng ấm, có những giọt nắng đan lẫn trong cơn mưa, vừa như chợt huyền ảo vừa như chợt pha ánh mầu sáng lung linh. Lang thang tản bộ trên đại lộ Duy Tân con đường tình nhân dưới hai hàng cây dài bóng mát, con đường đẹp như một giấc mơ. Tôi đi qua nhiều con đường, qua Nguyễn Du yên tĩnh gữa trưa hè nắng gió, tâm tình nhẹ nhàng theo cánh lá me bay vương vương trên tóc áo ai. Tôi vẫn miên man đi, đi đến cuối ngày về tới Tú Xương cafe chờ gió, gió cũng vừa tới làm xôn xao rộn ràng con ngõ vắng, có ánh hoàng hôn đi ngang về hình như đã thơm nhẹ lên phiến lá trong chiều. Ở nơi thơ mộng cỏ cây lá hoa thơm ngát, yêu thương cũng đã đến bên lời hẹn hò, chiếc ghế đá khuôn viên, những cánh thư tím e ấp viết lời trái tim hoà với màu hồng tình yêu. Có cuộc tình trắng đẹp tựa thơ, giây phút bồi hồi tay đan tay xao xuyến chờ một nụ hôn còn để ngỏ...

Sài Gòn từ một đêm mùa trăng khuyết sao mơ màng đến lạ, tôi đã thấy hoa Quỳnh nở trắng trong khuya vắng, tôi thấy em bên tôi, những lời tiễn biệt ray rứt như đêm dài chờ sáng, mai tôi đi...  Giấc mơ trả tôi về hơn hai mươi lăm năm, ngày tôi khoác áo chinh y ra biên cương, xếp bút nghiên gởi lại sân trường, gởi thân thương ở lại Sài Gòn dấu yêu,  gởi lại xao xuyến của một nụ hôn còn để ngỏ, gởi lời hẹn ngày trở về lại với tình yêu... ngày ấy vào đời khờ khạo, tình yêu đầu đời cũng non dại đến lao đao...

Tỉnh tỉnh mê mê, người tỉnh hồn mê như muốn níu kéo cơn mơ ở lại, níu kéo đêm mùa thu trở gió ở lại, để mãi còn giữ được một đoạn ký ức tình xưa trên con đường tình thơ thật đẹp, để mãi còn cảm nhận được hương thơm thánh thiện của tình yêu... để nhớ mãi vị đắng ngọt một thời dấu yêu...

...Bên khung cửa sổ, gió ngoài trời vẫn đi về hoà với khúc tấu miên man bay bổng khôn nguôi. Nghe lao xao ngoài kia mùa lá cũng vẫn đang tiếp nối bay về ươm say nồng giấc mơ.


__
nguyenhong__(Yokohama đêm mùa cuối thu)