Friday, September 11, 2009
Thơ tháng bảy
...lãng đãng nhìn thu nhớ ngâu ! bài thơ cũ gởi lại cho nhỏ... xa xăm quá, một thời hoa...
__Tháng bảy mưa___*
Tháng bảy mưa, mùa mềm nỗi nhớ
dốc phố ngày thơ theo bước hoa
đường phượng bay mù mưa kín lối
cuối hạ về ướt trắng trinh nguyên
Tháng bảy tình yêu trao nỗi nhớ
nghe mưa về thổn thức niềm mơ
nụ tình thơm ngọt mưa ướt thấm
tóc mây bụi thơm trắng hạt mưa
Tháng bảy mùa mưa xa nỗi nhớ
xa khung trời bảy sắc trên cao
mưa tình yêu hoà mưa trong mắt
dốc phố gầy mong manh đơn côi
Tháng bảy mùa chia hai nỗi nhớ
mưa rơi về ngày tím ban sơ
lặng nghe tiếng mưa ru ký ức
mưa thì thầm, em nhé...ta xa...
__nguyenhong___*(tháng bảy mưa)
Labels:
thángbảymưa,
thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
dễ thương thật .
ReplyDeletebài hát rất hay nữa .
Sài Gòn tháng Bảy
ReplyDeleteNghe nói, Sài Gòn , tháng Bảy chiều hay mưa
Giọt ngắn, giọt dài, giọt nghiêng, giọt thẳng
Có giọt mưa nào giấu thầm hạt nắng
của đồng bằng, sưởi tóc ướt mưa giăng !
Nghe nói, Sài Gòn, tháng Bảy mượt mà trăng
Trăng đẫm hoa đêm, trăng tràn vào giấc ngủ
Có vệt trăng nào giấu lời ru xưa cũ
của mùa thu xin dỗ giấc an lành !
Nghe nói, Sài Gòn, tháng Bảy nắng long lanh
Nóng rẫy lòng đường, thênh thang trắng lóa
Có vạt nắng nào giấu nụ hôn của gió
Mang đến bên người mát rượi niềm thương !
Nghe nói, Sài Gòn, tháng Bảy tình như sương
Mát dịu, bềnh bồng…rồi tan như ảnh ảo
Có hạt sương nào giấu trong lòng giông bão
Người tặng em ...về trang điểm bờ mi !
ReplyDeleteCó giọt nắng nén trong lòng giông bão
Theo mưa về sưởi tóc ướt sương đêm
...
Ngọn gió nào vương trên má dịu êm
ReplyDeleteTháng yêu thương đón bao niềm hạnh phúc
Tháng bảy mùa mưa xa nỗi nhớ
ReplyDeletexa khung trời bảy sắc trên cao
mưa tình yêu hoà mưa trong mắt
dốc phố gầy mong manh đơn côi"
Đoạn thơ giản dị mà cảm động.
Dưới mắt của nghệ sĩ thơ là hình tượng muôn màu cảm xúc. Anh biết ánh nhìn của Nguyên rất giầu tâm tư...Cảm ơn Nguyên đã ghé đọc thơ.
ReplyDelete