Friday, October 30, 2009
Kỳ Nữ
Rating: | |
Category: | Other |
Ta thường có từng buổi sầu ghê gớm
Ở bên em - ôi! biển sắc, rừng hương!
Em lộng lẫy như một ngàn hoa sớm,
Em đến đây như đến tự thiên đường.
Những buổi đó, ta nhìn em kinh ngạc,
Hồn mất dần trong cặp mắt lưu ly,
Ôi mắt xa khơi ! Ôi mắt dị kỳ !
Ta trông đó thấy trời ta mơ ước.
Thấy cả bóng một vầng đông thuở trước,
Cả con đường sao mọc lúc ta đi,
Cả chiều sương mây phủ lối ta về,
Khắp vũ trụ bỗng vô cùng thương nhớ.
Ta run sợ, cho yêu là mệnh số,
Mặc tay em định hộ kiếp ngày sau.
Vì người em có bao phép nhiệm mầu,
Một sợi tóc đủ làm nên mê hoặc.
Ta đặt em lên ngai thờ Nữ Sắc,
Trong âm thầm chiêm ngưỡng một làn da.
Buổi em về xác thịt tẩm hương hoa,
Ta sống mãi thở lấy hồn trinh tiết.
Ôi cám dỗ! Cả mình em băng tuyết,
Gợn xuân tình lên bộ ngực thanh tân.
Ta gần em, mê từng ngón bàn chân,
Mắt nhắm lại, để lòng nguôi gió bão.
Khi sùng bái, ta quỳ nâng nếp áo,
Nhưng cúi đầu trước vẻ ngọc trang nghiêm.
Ta khẩn cầu từng sớm lại từng đêm,
Chưa tội lỗi, đã thấy tràn hối hận.
Em đài các, lòng cũng thoa son phấn,
Hai bàn chân kiêu ngạo dẫm lên thơ.
Ôi vô lương ! Trong một phút không ngờ,
Ta đã muốn trở nên người vô đạo.
Tất cả em đều bắt ta khổ não,
Và oán hờn căm giận tới đau thương.
Và yêu say, mê mệt tới hung cuồng,
Và khát vọng đến vô tình, vô giác.
Hỡi Kỳ Nữ! Em có lòng tàn ác,
Ta vẫn gần - ôi sắc đẹp yêu ma !
Lúc cuồng si, nguyền rủa cả đàn bà,
Ta ôm ngực nghe trái tim trào huyết.
Ta sẽ chết ! Sẽ vì em mà chết !
Một chiều nào tắt thở giữa môi hôn,
Ta hái trong em lấy đóa hoa hồn.
...
Wednesday, October 28, 2009
Sunday, October 25, 2009
Tạ từ thu
Quên mùa thu đi em
Lá rụng xuống rồi sẽ về với đất
Heo may tan, mi đã ướt trong chiều
Đừng trông nữa thảm da trời xanh biếc
Hoàng hôn buồn, mây xám cũng cô liêu
Phố không còn bóng nắng thương yêu
Nên chẳng thể ôm em bằng vòng tay ấm
Thu đến thu đi, suốt một đời lỗi hẹn
Hoa sữa nồng nàn đâu luyến nhớ bàn chân…
Thôi hãy gom về xúc cảm rung ngân
Em níu lại bình yên cho mùa cất bước
Sắc trời xanh chỉ như niềm mơ ước
Đông đã sang rồi, thu chẳng thể bên em.
(Có phải em nhớ mùa thu)
Saturday, October 24, 2009
Thơ em gởi mùa thu
Đã lâu rồi không chạm bút vào thơ
Em mắc nợ Mùa Thu chuyến hành trình phiêu lãng
Vay gió heo may chút lạnh lùng vô cảm
Em lặng ru mình trong khoảng vắng không tên.
Có những tháng ngày thơ chẳng thể nguôi yên
Nỗi nhớ trong tim bỗng choàng thức giấc
Em thương anh giữa dòng đời tất bật
Nẻo vô tình thu có lạnh không anh?
Xin gửi vào sắc cốm non xanh
Hương gió ấm trong vần thơ em viết
Mưa Mùa Thu nói gì anh có biết
Mắt lá thì thầm... anh có nhớ em không?
(Thơ em gởi mùa thu)
Wednesday, October 21, 2009
Ngọc Nguyên Tiêu
Dấu yêu ơi vầng nguyệt lam xuân mới
Giữ bên đời sáng mãi ngọc nguyên tiêu
Giữ bên đời sáng mãi ngọc nguyên tiêu
Nụ duyên hồng thơ dưới ánh trăng xuân
Tim ta lay động trăng thơm đêm mới
Hồn say lịm ngây ngất một vầng trăng
Hạc trắng bay, cánh xuôi trời thương nhớ
Nhắn lại tình, lời thề ước năm xưa
Dưới trăng đêm có người mong thức giấc
Giấc mộng đời còn giấy trắng thơm nguyên
Tôi bước khẽ nâng hồn em yếu đuối
Hái trăng vàng rải xuống giấc mơ yêu
Ru tình em thiếp qua mùa trăng nhớ
Giữ bên đời mộng trinh trắng nguyên tiêu
Đêm đón trăng dưới trời xưa yêu dấu
Khoác bên mình. Ôi! hạnh phúc không tên
Ru thật khẻ hồn trăng ơi yêu nhé!
Nhẹ nâng tình thương lắm trắng nguyên trăng
__nguyenhong___*
(SaiGon-02-2009_ngọc nguyên tiêu, tặng em hồn giấy trắng)
Thursday, October 15, 2009
Romance
Hồn say bên chiều tím
Tình si nơi bến mộng
Mưa ngâu theo nỗi nhớ
Thuyền ai đi trên sông
Ngược về nơi phố cũ
Ngày vội bước qua mưa
Thả hoa bên thềm nắng
Bỏ lại tình trong thu
Thủa yêu người lặng lẽ
Thơ tình viết trong tim
Gởi về theo mây gió
Hoài phố đêm trăng gầy
Em xa về một phía
Ta đứng đợi ngàn năm
Ở bên kia nỗi nhớ
Mưa tình sao ngủ quên...
Thuyền hoa vui bến mới
Hồn trăng khuyết buông theo
Chiều thôi không còn tím
Tình tan nhanh trong sương.
(quên lãng)
Tuesday, October 13, 2009
Sunday, October 11, 2009
Saturday, October 10, 2009
Subscribe to:
Posts (Atom)