Tạ từ thu
Quên mùa thu đi em
Lá rụng xuống rồi sẽ về với đất
Heo may tan, mi đã ướt trong chiều
Đừng trông nữa thảm da trời xanh biếc
Hoàng hôn buồn, mây xám cũng cô liêu
Phố không còn bóng nắng thương yêu
Nên chẳng thể ôm em bằng vòng tay ấm
Thu đến thu đi, suốt một đời lỗi hẹn
Hoa sữa nồng nàn đâu luyến nhớ bàn chân…
Thôi hãy gom về xúc cảm rung ngân
Em níu lại bình yên cho mùa cất bước
Sắc trời xanh chỉ như niềm mơ ước
Đông đã sang rồi, thu chẳng thể bên em.
(Có phải em nhớ mùa thu)
trời ơi hay !
ReplyDeleteSang đông rồi, anh chuyển đề tài thôi. Hihi...
ReplyDeleteBữa nào anh dạy em làm thơ với nhéeeeeeeeeeeeee....
Em qua nhà đong rượu cho anh đi, anh dạy làm thơ con kiến cho, hay lắm !
ReplyDeleteQuảng cáo trước hai câu nhá.
ReplyDeleteBởi anh điêu nên trời hoá anh thành kiến
Đày xuống trần chở nỗi nhớ cho em
...
theme ddep.
ReplyDelete& bai` tho* nay` ra^t' tuye^t. !
thich' nhung~ luc' anh trai lang~ man. nhu*ng tinh? tao' nhu* the^' nay` , kho^ng say mem` nhu* hu? hem` .
he' he'
Anh tỉnh tí buổi sáng thôi, chiều lại lèm bèm như cũ đấy, không có hèm tay run lắm !
ReplyDeleteHà nội phút giao mùa:
ReplyDeleteThu về cho nước xanh trong
Đáy hồ Trăng ẩn nỗi lòng của ai
Gió Thu man mác đêm dài
Heo may se lạnh ban mai lại về.
Mùa Đông đến lạnh tái tê
Thèm hơi thở ấm ta về với nhau
Mong mùa đông sẽ qua mau
Vòng tay êm ấm trao nhau trọn đời.
hehe, lại chỉ thik được câu "Em níu lại bình yên cho mùa cất bước"
ReplyDeleteKhông biết mùa qua rồi mình có thấy bình yên nữa ko (vì trời mùa đông thì lạnh thôi rồi:D
Thơ lãng đãng
ReplyDeleteNgười lan man
Yêu dòng thu ấy
Trách người hoang mang...
Thăm thẳm chiều trôi
ReplyDeleteKhuya nay anh đi rồi
Sao trời đưa lối
Khi thương mến nhau....
hai người hai ngã
Cớ sao anh đành lòng ...
Đành lòng sao anh ..anh đành lòng sao anh ?
trùi ui. toàn những người làm thơ hay ko hà. Uyen van, Khanh Lam, Chi gio, Bói ế, Hien minh, rùi tới anh nữa. khà khà. cho cải làm fan anh nha
ReplyDeleteầh quên. khen cái. nhà đẹp thía.
ReplyDeleteàh. còn cái này nữa. anh có tên mới. KIẾN ơi hihihi
ReplyDeleteĐừng bảo em quên mùa thu
ReplyDeleteĐừng bảo em quên anh
Dù lá rụng ..lá sẽ về với đất
Dù heo may se chút buồn trong mắt
Dù lá thu vàng nát dưới bước chân đi
Đừng bảo em quên mùa thu
Vì lòng đấy ... đôi khi
Đông có đến ..thu vẫn còn ngoảnh lại .
Nói với mùa thu của nguyenhong nhé
Mùa thu đi rồi năm sau trở lại, quên đỡ một mùa thôi chị ạ hì hì
ReplyDeletePhố không còn bóng nắng thương yêu
ReplyDeleteNên chẳng thể ôm em bằng vòng tay ấm........
thảo nào thấy cứ lành lạnh, chắc đông về rồi
"thảo nào thấy cứ lành lạnh, chắc đông về rồi"
ReplyDelete--------------------------------------------------------------------
Kiếm áo ấm mặc đi kẻo ốm giờ !
"Lá rụng xuống sẽ trôi về với đất" - câu thứ hai viết như thế nhịp thơ sẽ êm hơn. Em nghĩ vậy.
ReplyDeleteViệt Nam bây giờ đã sang đông rồi. Vậy mà tự nhiên hôm qua trên đường đi học, em phát hiện thấy hai cây hoa bằng lăng nở tím. Thật lạ lùng.
Hi, hôm nay nhất định em sẽ chộp nó.
Quên mùa thu đi em
ReplyDeleteLá rụng xuống rồi sẽ theo ngày gió cuốn
"Sắc trời xanh chỉ như niềm mơ ước
ReplyDeleteĐông đã sang rồi, thu chẳng thể bên em."
Bài thơ hay tuyệt, em cảm cái kết.
Cảm ơn sự cảm nhận yêu mến của em nhé maimai.
ReplyDeleteem sinh vào mùa thu, thế người ta có nhanh quên em không anh nhỉ?
ReplyDeleteAnh chả biết nữa, thế nhưng anh cũng sinh vào mùa thu này, mà anh vẫn nhớ em là sophiaha đấy ! ;)
ReplyDeleteNốt bâng khuâng dịu dàng trong lời từ tạ.
ReplyDeleteEm cũng đang định viết một chút về sự lỗi hẹn với mùa thu, gặp bài thơ này của anh, lại càng muốn viết.
Vào thời điểm này là hoài thu, nếu Bói viết thì cũng vừa đúng lúc.
ReplyDeleteủa sao lại xui quên em nhể, ác ghê hông chứ !
ReplyDeleteChờ mùa sau nhớ em tiếp
ReplyDeletemùa sau thì thành thu úa ùi anh NH ơi
ReplyDeletethích bài này quá , em viết cảm nhận được không ạ ?
ReplyDeleteEm thích quá làm anh cũng vui ghê. Em viết cảm nhận tự nhiên nhé, anh cảm ơn em trước đấy.
ReplyDelete"Quên mùa thu đi em "
ReplyDeleteNgay từ câu đầu bài thơ , thì đã khuyên người ta quên rồi . Ngay từ tựa đề bài thơ , thì đã viết lời tạ từ với nhau rồi . Thế nên những lời sau đó , chỉ như để dẫn chứng cho lời anh nói là đúng . Quên mùa thu đi em , quên anh đi em , điều đó tốt cho em .
"Lá rụng xuống rồi sẽ về với đất" .
Em thích nhất câu này . Hình ảnh trong câu thơ rất sống động . Có cảm giác như nghe được tiếng anh thở dài khi nhìn lá thu rơi rụng . Cảm giác cái man mác buồn trong mắt anh khi nhìn thấy “điều đó vốn là sự thật” . Lá sẽ về với đất , sẽ thấm vào đất . Anh có thể làm gì được bây giờ hở em ?
Có lẽ chỉ khi người ta cô đơn , người ta mới cảm thấy được cái trống vắng của mình , mới cảm nhận được mình nhỏ bé thế nào giữa một trời thu lộng gió .
Có lẽ người ta thương , nên người ta mới biết rõ được những gì mình không thể làm cho người đó .
Quên mùa thu đi em , là lời thật của anh đó .
"Đừng trông nữa thảm da trời xanh biếc
Hoàng hôn buồn, mây xám cũng cô liêu "
Xung quanh anh , bây giờ chỉ còn có màu vàng nhạt của hoàng hôn , của nỗi buồn khi những đám mây hờ hững lướt qua anh .
Mùa thu đẹp lắm , nhưng tốt nhất hãy quên anh đi . Hãy quên như quên một mùa thu vàng úa …
"Phố không còn bóng nắng thương yêu
Nên chẳng thể ôm em bằng vòng tay ấm
Thu đến thu đi, suốt một đời lỗi hẹn
Hoa sữa nồng nàn đâu luyến nhớ bàn chân… "
Buồn thật là buồn khi phố vẫn nắng mà anh chẳng nhìn thấy nắng .
Buồn thật là buồn khi anh chẳng dám giang rộng đôi tay .
Buồn thật là buồn khi anh nghĩ rằng thu đến rồi thu đi , qua một mùa thu buồn thì em sẽ lại quên anh .
Buồn thật là buồn khi anh không hiểu rằng lá sẽ ấm lắm khi về với đất , lá sẽ thấm nhòa cho đất mỡ màng thêm.
"Thôi hãy gom về xúc cảm rung ngân
Em níu lại bình yên cho mùa cất bước
Sắc trời xanh chỉ như niềm mơ ước
Đông đã sang rồi, thu chẳng thể bên em. "
Lời của anh như một lời tạ từ , như một lời khuyên bảo em đừng chờ đừng đợi .
Anh khuyên em quên mùa thu để níu lại bình yên .
Anh chỉ rõ cho em thấy sẽ chẳng có sắc xanh mơ ước nếu cứ chờ đợi anh .
Đông đến thì sẽ thay thu , đó chính là quy luật của mùa . Và lời tạ từ này ,anh đã rất cố gắng để nói với em , để khuyên em … đừng mãi chờ đợi … đừng hy vọng gì nữa …
Tình của anh , dịu như mùa thu
Lòng của anh , nặng như mùa đông .
(không biết viết có sai ý tác giả không . Nhưng đây là cảm xúc thật khi đọc bài thơ này )
Em viết hay lắm với những suy diễn giản dị mà đã đi gần tới tâm bài thơ. Tuy nhiên ở một tâm tư khác, em có thể nhìn lại bài thơ như một lời hờn dỗi của mùa thu chăng ? hì hì....
ReplyDeleteAnh cảm ơn lắm lắm bài cảm nhận của em nhé foreverlove
hi , thơ vốn là để đặt mình vào đấy , anh nhỉ ! Như lúc này , em đang đặt mình vào "em" , để cảm nhận lời "anh" .
ReplyDeleteHôm nào , anh cho phép em nghịch tí , nhại bài thơ anh nhé :P