Góc phố thu qua giọt nắng chiều vương vương nỗi nhớ. Đường xưa hoa mộng vời vợi theo gót nhỏ heo may. Đêm đợi giọt mưa mong manh tràn qua thân lá. Đêm chờ ân tình được tay mãi trong tay... Ừ nhỉ, có phải em là thi nên hồn anh ngẩn ngơ trải mộng, chơi vơi một lời thì thầm cũng đủ mềm ướt trái tim... (lưu linh bút)
trái tim mềm ướt là trái tim đa tình lắm nha anh ! ;)
ReplyDeleteĐa tình thế thì mau lên thiên đàng lắm phải ko sweet ;)
ReplyDeletelãng tử thả hồn theo lá thu phải không anh?
ReplyDeleteAnh đang nhớ một góc cafe thơ mộng đầy hoa lá... Ừ mà ở đâu mèo có biết ko?
ReplyDeleteanh nói mèo biết đi. dưới nắng mai hay dưới ...???
ReplyDeleteSao mà có người mơ mộng thế không biết :D
ReplyDeleteCó phải chỗ này ko ;)
ReplyDeleteSắp lên tới "cõi trên" rồi nên mới vẩn vơ thế đấy 'DDDD
ReplyDeleteĐôi khi em cũng thèm có lúc mơ mộng như vậy nhưng không làm được ấy chứ, đâu phải ai cũng làm được đâu anh :D :D
ReplyDeleteAnh thì dễ lắm, cứ làm hết...hai xị là tự nhiên thành con Ngọc Hoàng ngay...hihi...một trời mơ cư lênh đênh ngay trước mắt. Em làm thử như anh một lần xem sao,,, Ừ vui lắm! (...thật đấy!)
ReplyDeleteđa tình vậy thì dễ rớt vô tầng thứ 19 thui !
ReplyDelete( tầng 19 em đã nói rùi đới )
Mèo giơ hai tay tán thành ý này. Men vào người cứ lâng lâng, làm thơ dễ như chơi oẳn tù xì.
ReplyDeleteChỗ đó Mèo thích lắm :D