Wednesday, July 14, 2010

Stories

Rating:
Category:Music
Genre: Blues
Artist:Viktor Lazlo

Đêm cuối của một năm trôi qua nhẹ nhàng bên giấc mộng Stories. Câu chuyện tình cảm động của người con gái đã một thời ngây ngất trên bể tình thu rực nắng...

Một khoảng thời gian khi yêu có mấy ai đã nhận ra "Tình yêu là một trò chơi, mà người ta luôn luôn chơi gian"... Kết thúc trong cơn đau, câu chuyện tình đẹp trong nắng thu đã sớm ra đi, bỏ lại sau lưng đời người con gái mòn mỏi chết dần trên những kỷ niệm.

Khi đang yêu trong ngọt ngào hạnh phúc, người con gái sẽ khó nhận ra muôn nỗi diệu vợi thực sự đã bám theo từ phía sau con đường tình thu ngập nắng...Có thể tôi sẽ không thấm sâu hết nỗi đau của Stories, nhưng tôi biết, câu chuyện tình sẽ khó tan trong tim cô ấy.

Cố quên lãng càng làm con tim hằn thêm nhiều vết thương. Stories đã để lại trong tôi niềm cảm thương cho một chuyện tình...bạc như màu tàn úa của lá thu.

--------------------

Stories (by Viktor Lazlo - 1986)

(speach)
I remember quite clearly now when this story happened
The autumn leaves were floating and measured down to the ground
Recovering the lake where we used to swim like children
On the sun would dare to shine
That time we used to be happy But, I thought we were...
But the truth was that - you had been longing to leave me
Not daring to tell me
On that precious night watching the lake vaguely conscious
You said : our story was ending

Now I'm standing here no one to wipe away my tears
No one to keep me warm and no one to walk along with
No one to make me feel no one to make me hope
Oh ! what am I to do ?

I'm standing here alone it doesn't seem so clear to me
What am I supposed to do about this burning heart of mine
On what am I to do,
Or how should I react ? oh tell me please !

(speach)
The rain was killing the last days of summer
You had been killing my last breath of love
Since a long time ago...
I still don't think I'm gonna make it through another love story
You took it all away from me
And there I stand , I knew I was gonna be the...
The one left behind
But still I'm watching the lake vaguely conscious
And I know - my life is ending

--------------------

Giờ đây tôi nhớ khá rõ khi câu chuyện xảy ra
Những chiếc lá mùa thu nhẹ nhàng rơi xuống và bồng bềnh trên mặt nước
Bao trùm cái hồ nơi mà chúng tôi đã từng bơi như những đứa trẻ
Ở trên là mặt trời tỏa sáng
Thời gian đó chúng tôi đã rất vui vẻ và hạnh phúc, tôi nghĩ chúng tôi đã....
Nhưng sự thật là - anh đã rời bỏ tôi
Mà không dám nói cho tôi biết
Mơ màng ngắm mặt hồ vào cái đêm huyền diệu ấy
Anh nói: chuyện của chúng ta đã kết thúc

Bây giờ tôi đứng ở đây, không một ai lau đi những giọt nước mắt
Không ai sưởi ấm cho tôi, không ai đi bên cạnh với tôi
Không ai tạo cho tôi cảm xúc, không ai tạo cho tôi hy vọng
Ôi! tôi phải làm gì đây?

Tôi đứng ở đây một mình tất cả dường như đã mờ nhạt
Tôi sẽ phải làm gì với trái tim đang rạo rực của mình
Tôi phải làm gì đây, làm ơn nói với tôi

Mưa đang giết chết những ngày cuối cùng của mùa hè
Anh đã giết chết hơi thở cuối cùng của tình yêu
Từ một thời gian dài trước đây...
Tôi vẫn nghĩ tôi sẽ thay đổi để tìm đến một tình yêu khác
Anh đã làm tất cả để rời khỏi tôi
Và tôi đứng đó, tôi biết rằng tôi sẽ phải....
Để lại hình bóng anh phía sau lưng
Nhưng việc ra đi trước mắt tôi vẫn còn rất mơ hồ
Và tôi biết - cuộc đời tôi đã kết thúc

--------------------

The rain was killing the last days of summer. You had been killing my last breath of love, since a long time ago...

...Trong câu chuyện tình tôi đã thấy ...Cơn đau ngút trời, tan vỡ cho tình chết lịm bên giấc mộng mùa thu. Những tia nắng còn lại của mùa hè cũng trốn chạy, xô bên em cơn mưa nhạt nhoà ướt đẫm đời người muôn nỗi diệu vợi. Rã rời trong tan nát em lặng lẽ cười, em cười với linh hồn đã thoát đi từ phía cuối con đường tình hun hút mờ mãi một bóng. Em cười trong bóng đêm, cười trong cơn mưa lạnh lùng đổ mạnh những giọt cay đắng, hoà lẫn giọt đớn đau cuốn đời em trôi theo nước mắt trong đêm đen. Có ai biết em đang chết trên những bềnh bồng của một mùa thu nhạt nắng, có ai biết em đang đuối dần trên bể tình vời vợi lá thu rơi... Cô đơn buốt lạnh trong mong manh, một lần hy vọng cũng không còn chỗ cho em về...

...No one to make me feel no one to make me hope. Oh ! what am I to do...And I know - my life is ending.

_Yokohama_2:38 AM _1/01/09 (_nguyenhong_...đêm với Stories)_


2 comments:

  1. Một sự cảm thông tuyệt vời! Yêu và được yêu thì phụ nữ cũng cứ chìm trong cái đau tình khắc khoải...

    ReplyDelete
  2. yêu rồi sẽ đau, ko có tình yêu nào không đau đớn.....
    Rồi ngày mai sẽ tốt hơn hôm nay thôi a ạ :)

    ReplyDelete