Friday, July 31, 2009
Thursday, July 30, 2009
Tuesday, July 28, 2009
Bướm đêm!
Đèn đường khuya thi thoảng khẽ giật mình!
Ghé mắt nhìn qua khe cửa nát
Phấn hồng nhạt nhếch nhác đêm thâu
Vách gỗ cười đung đưa kin kít
Rượu nồng tanh mùi lợm gối chăn
Quân tử ngã lăn đè hoen ố
Nhọc nhằn vật vã má hồng phơi
Khách đi khách đến đêm lỡ giấc
Leo lét đèn xanh tối úa vàng
Bướm đêm tơi tả mờ sương gió
Ân tình rao lả khát phố đêm...
Say bước "tiên du" bèo hoa nát
Vàng ố đời tan trong vũng đen...
__xích lô sinh viên__ (Bướm đêm!)
Monday, July 27, 2009
Saturday, July 25, 2009
Tan vỡ
rồi thôi nhé...!
nụ hôn,
lần nữa...
anh buông xuôi hoàng hôn lặng yên rã rời...
mảnh trăng mùa đi qua vùng tan vỡ
mưa thu về lại
em khóc...
cuộc tình đắng vẫn chia hai
__nguyenhong___* ( Tan vỡ )
Friday, July 24, 2009
Mai ta đi
Mai ta đi, trần gian ơi bé bỏng
Cạn chén này ta chia giấc ly bôi
Dẫu mai sau bình minh không đến nữa
Đắng cay này ta cũng hết đêm nay
Mai ta đi, muộn phiền ơi đừng khóc
Nước mắt đầy rồi cũng sẽ phai phôi
Hoàng hôn sẽ bỏ chiều đi mãi mãi
Khuất sau đời, vàng lối cỏ thiên thu
Mai ta đi, trần gian ơi trả lại
Xong chén này ta nuốt hết thương yêu
Uống cho mưa khóc trôi muôn niềm đắng
Trần gian ơi, trả người hết...Ta về
__nguyenhong___*(Mai ta đi trần gian xin trả lại ...)
...nói hộ cho em một lời ...
Xe đạp
Hai đứa ngồi chung chiếc xe đạp
Vòng đời xoay nhẹ, nắng lung linh
Mệt không :- Anh ơi, kìa có dốc !
Lo gì, mát quá...gió sau lưng
Hai đứa đạp chung chiếc xe đạp
Môi hồng ươm nhẹ nắng bình mình
Đường xa quên hết mồ hôi ướt
Thơm mát tình yêu trong cánh tay
Hai đứa cùng bên chiếc xe đạp
Cuộc tình trắng lắm, nhẹ như thơ
Này em :- Tụi mình yêu nhau nhé...!
Vu vơ nụ cười...
bối rối...
mắt trong veo...
__nguyenhong___*( một thời để nhớ!)
Yêu nhau được vài tháng. Nhớ có lần đèo nhau đi ăn bánh canh, xe đạp tuột xích ngay giữa dốc, thế là cãi nhau um cả lên...hihi...kỷ niệm dầu nhớt khó quên...
Thursday, July 23, 2009
Thiên đường cô đơn
Chỉ là phù phiếm thôi em ạ!
Thiên đường nào có trắng mãi cơn mê...
Em về đâu nơi phù hoa mây trắng
Giấc mơ buồn mê đắm khói miên man
Thở một cơn đau nuốt thêm ngàn cay đắng
Có giấc mơ nào hò hẹn mãi lung linh
Em về đâu khi hoàng hôn tắt nắng
Bước trong đời khô chiếc bóng bơ vơ
Cô đơn em khóc trong đêm đen chua xót
Mưa gió về lạnh cuồng phá cơn đau
Em có kịp về ngày tàn phai em hỡi
Thiên đường lạc mờ kín lối tương lai
Mùa xuân đã không còn thơm mê trắng
Tàn giấc mộng du, đam mê chết cuối thiên đường.
__nguyenhong___* (_Thiên đường cô đơn_)
...Ngày em cố gắng cải tạo để quay trở lại với đời đã không còn kịp nữa. Vào lúc em được đề bạt làm quản lý góc tin học nhỏ của trường cũng là lúc em phát bệnh. Gia đình chuyển em từ trường cải tạo công nông nghiệp 1 Daknong về dưỡng bệnh tại nhà. Trong 7 tháng cuối đời em đã phải lăn lộn trong đau đớn với căn bệnh thế kỷ HIV. Tôi đã thu xếp về gặp em, và tôi biết lần gặp đó là lần sau cuối... Ngày em đi tôi đã không ở bên cạnh mà chỉ trực tiếp qua webcam. Giờ phút hấp hối cuối cùng của ngày về hoàn lương sao vật vã đớn đau đến thế... không biết em có nghe được lời tôi an ủi cho em ở phút cuối đời hay không, em buông rơi chiếc điện thoại rồi ra đi trong chới với...
Nhớ ngày mưa về cho em ngủ yên nơi cuối giấc thiên đường.
Viết cho em, học viên trường 1 Daknong.
...
Sài Gòn mưa nắng con gái
Sài Gòn mưa nắng như con gái
Rộn rã tim tôi lúc thiếu thời
Ngày mưa rơi mát trời thơ lạ!
Đường nắng đi về bay lá me
Sài Gòn mưa nắng như con gái
E ấp trong tim ánh mắt cười
Mùa hạ say nắng bên hoa đỏ
Lén giọt mồ hôi thơm tóc mai
Sài Gòn mưa nắng như con gái
Mệt quá ai ơi! thủa mến người
Ngày mưa không nắng...trời hay ướt!
Làm trái tim khờ, ngơ ngẩn ngơ...
Sài Gòn xưa nắng mưa con gái
Ai đứng chờ ai trước cổng trường
Trưng Vương khung cửa mùa thu vắng
Nhạt bóng qua chiều, mưa lá rơi.
__nguyenhong___*(Sài Gòn mưa nắng con gái)